Cuộc sống không phải lúc nào cũng toàn màu hồng như bạn nghĩ. Và có đôi lúc cuộc sống đẩy bạn đến nơi mà bạn không hề muốn, nhưng cuộc sống vốn dĩ nó như vậy, tuy nhiên, việc chọn lựa đứng lên hay gục ngã hoàn toàn là do bạn.
Khi cuộc sống quá khắc khe với bạn, đừng vội đầu hàng nó. Mỗi một biến cố xảy đến đều là sự sắp đặt của đấng tạo hóa, nó dành sẵn cho bạn, bạn không thể tránh né hoặc chuyển nó cho ai khác được. Nhưng một điều tuyệt diệu mà nhân loại đã khám phá ra, đó chính là thái độ của mỗi người chúng ta. Nếu bạn đón nhận những biến cố xảy đến với bạn với một thái độ tiêu cực, bạn than vãn, bạn trách móc, bạn đau đớn và rồi bạn gục ngã, cuối cùng sự việc cũng không thay đổi được gì, nhưng chính điều đó đã hủy hại cuộc đời bạn. Ngược lại, bạn đón nhận nó với một thái độ tích cực, những thách thức giúp bạn trưởng thành hơn, bạn có thể tích lũy được vốn sống cần thiết mà những người khác không có được, nếu như bạn đủ sáng suốt để nhận ra điều đó. Và thông thường, đa số mỗi người chúng ta điều suy nghĩ mọi chuyện theo chiều hướng tiêu cực, điều này dễ hơn nhiều sơ với chiều hướng ngược lại.
Ở cái tuổi 23, mình cảm thấy những biến cố là cần thiết cho mỗi người chúng ta, mình không mong những điều tồi tệ nhất xảy đến với các bạn, ý mình là chúng ta cần phải dám đương đầu với những khó khăn, thách thức, trở ngại trong cuộc sống, để từ đó bạn học hỏi được nhiều thứ, và trên hết là rèn luyện cho mình một tính cách và thái độ sống tích cực, không đầu hàng trước ngịch cảnh.
Năm 12 tuổi, một biến cố lớn đã xảy đến với gia đình mình, người Ba mà mình hằng thương yêu, kính trọng và thần tượng đã mất trong một cơn bệnh hiểm nghèo. Mọi gánh nặng gia đình chất lên vai Mẹ, và cũng từ đó mình phải làm những công việc mà trước đó mình chưa bao giờ đụng đến nó, để phụ giúp gia đình, giảm bớt ghánh nặng cho Mẹ. Tuy nhiên ngay lúc đó, mình không hề nghĩ rằng, chính những việc nhỏ nhặt nhất mình đã làm sẽ mang lại cho mình những kinh nghiệm sống quý giá mà không phải ai cũng có được.
Rồi năm lớp 12, năm cuối cùng và cũng là năm học quan trọng nhất của thời học sinh, một số vấn đề về tình cảm, khiến mình buồn bã và xuống tinh thần rõ nét, vì vốn dĩ bản thân mình là người sống tình cảm. Không biết làm gì để quên đi những chuyện không vui đó, thế là mình lao vào học, học và học. Học ngày, học đêm, học không ngừng nghỉ, mình cảm nhận sự tập trung của mình đã đạt đến đỉnh điểm trong khoản thời gian đó. Và thế là mình đỗ đại học với mức điểm kha khá, ngoài sức tưởng tượng của mình. Các bạn thấy đó, đứng trước sự mất mát, các bạn hoàn toàn có quyền lựa chọn, hoặc là buông xuôi, hoặc là đứng lên và bước tiếp. Mình đã chọn cách để lại sau lưng mọi sự, tự đứng lên và đi tiếp, và mình đã làm được. Bạn cũng nên như vậy, khi đối mặt với những điều tương tự, bạn nên sáng suốt để nghĩ xem điều gì thật sự quan trọng mình cần phải làm, và tập trung tất cả tâm trí vào mục tiêu đó, chắc chắn bạn sẽ đạt được.
Những khó khăn hôm nay sẽ là bước đệm đưa bạn đến những thành công trong tương lai. Chính vì vậy, đừng bao giờ bạn có thái độ đầu hàng hay chấp nhận số phận, hãy mạnh mẽ đương đầu, vượt qua nó, bạn sẽ đến được với những chân trời mới dành riêng cho những người chiến thắng. Có một câu nói vui như thế này: “Tại sao lại chán đời, phải sống sao cho đời nó chán”. Các bạn hãy như vậy nhé!
Kasim Nguyễn
0 Comments:
Đăng nhận xét