1. Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ty thì vô
phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có
thể thay đổi người khác.
2. Bạn đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, bạn phải quay
về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính
bạn.
3. Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác,
thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.
4. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của
mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
5. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất
ngàn lời, xin bạn “đa khẩu hạ lưu tình”.
6. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa bạn
là ai? Giả sử bạn bị chó điên cắn bạn một phát, chẳng lẽ bạn cũng phải chạy đến
cắn lại một phát?
7. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến
người bạn không hề yêu thích.
8. Mong bạn đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ
những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp
nhận.
9. Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao bạn lại chứa độc
dược? Cùng một mảnh tâm tại sao bạn phải chứa đầy những não phiền như vậy?
10. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó
đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó.
Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không
đẹp như trong tưởng tượng của bạn.
0 Comments:
Đăng nhận xét